Nói một cách khác, cuộc sống xung quanh đã bị "bi kịch hoá" qua lăng kính của những lo âu, thất bại đã xảy đến và làm cho chúng ta không còn cảm nhận được cuộc sống như vốn nó vẫn tồn tại.Một người lữ hành trong cuộc hành trình dài do không định vị đúng hướng đã bị lạc đường.Và đây là những gì họ kết luận: ngày hôm nay chúng ta đang ganh tỵ với gia đình truyền thống vì sự gắn bó và tính vững chắc của nó, trong khi hai trăm năm trước đây, các thành viên của gia đình truyền thống lại thường cảm thấy bản thân họ bị gia đình lấn át - rằng họ không hoàn toàn thật sự là mình mà chỉ là một bánh răng trong cỗ máy gia đình.Sẽ không có một cánh cửa nào đóng quá lâu trước một tấm lòng chân thành.Và những lo lắng đó cứ quanh quẩn trong đầu gây ra tình trạng căng thẳng khiến những người như Megan phải dùng đến biện pháp trấn an giấc ngủ như - thuốc ngủ, thuốc an thần…Hãy cho mình một khoảng thời gian để tự điều chỉnh và làm chủ những biến đổi - đừng để hoàn cảnh tác động tiêu cực đến tinh thần bạn và làm thay đổi bạn - tốt hơn là nên tự mình khám phá và làm chủ hoàn cảnh.Dù bạn gặp sự cố, tai hoạ, oan ức, bị tổn thương hay gân ra tổn thương cho người khác, sự tự nhìn nhận bản chất đúng sai của vấn đề quan trong hơn việc người khác nghĩ về vấn đề đó như thế nào.Hạnh phúc là biết mỉm cười với chính mình, nâng đỡ người khác chứ không phải chế giễu họ.Các mục tiêu trong cuộc sống phải nên đồng hướng và nhất quán.Lỗi lầm là chuyện quá khứ, làm thế nào để khắc phục lỗi lầm mới là chuyện đáng quan tâm.
