Tập quán nầy dĩ nhiên có mầm mộng từ trong tâm địa bạn trai.Một ngòi bút nọ viết về họ:Còn nền giáo dục bây giờ không rờ mó gì vô nội tâm của họ được.Bạn gái thì tự nhiên ỷ lại, cần chỗ nương tựa về vật chất cũng như tinh thần.Chương nầy tôi viết riêng cho bạn trai với dụng ý công lực với họ xây cho họ cuộc đời tốt đẹp.Rút cuộc tổ chức thanh niên phần nhiều tốn giờ, tốn tiền, tốn quần áo để đi hội bàn phiếm, để rước chào, để trững giỡn.Những lúc họ ở xa gia đình, tình yêu ấy nổi dậy, gây sự tiếc nhớ, đối sự có mặt, sự săn sóc, sự phục vụ của người vợ, mặc dầu các việc nầy bản năng ưa độc lập của họ không cho họ thụ nhận.Mà thường nó là rận, là bò chét hút nhuệ khí của tâm hồn.Không phải họ mang chứng bịnh bi quan cuộc đời của kẻ yếu thế hay tật chỉ trích của người ác tâm đâu.Danh dự nếu được, ta lãnh nó một cách bình tĩnh.
