Mấy hôm, ngủ đến 3 giờ chiều, đêm thì thức trắng.Cũng là đương nhiên khi đời sống sản sinh ra sáng tạo và sáng tạo tái sản xuất lại nó.Chả muốn viết tí nào.Mà này, mấy giờ rồi còn tưởng tượng! Mày đang mất cái giấc mơ.Nó không giống như cảm giác hồi nào tôi đèo cô bạn của thằng bạn sau xe, cô nàng vứt đánh bịch bắp ngô vừa gặm hết xuống đường, tay phủi phủi tay.Đúng là thân làm tội đời!Chẳng mấy chốc mà bốc hơi tan biến vào trời đất trong cái dào dạt ấy.Còn chưa kể đến cái đuôi đèn tức là dây điện màu đen cắm vào sau gót chiếc ủng chạy khuất vào sau cánh cửa mở sát tường.Lại không đủ minh mẫn để xử lí những vụ tiếp theo.Được một lúc, có điện thoại của bác gọi đến.
