Một khuôn mặt ai ai cũng có.Phải, nên, đừng… Câu chuyện của bạn có thể mở rộng với thật nhiều nhân vật và tình tiết.Tôi cần làm việc, làm việc chính là sự nghỉ ngơi của tôi.Nó dường như là phản ứng của sự sở hữu đạo đức và sáng tạo.Lại chơi vào lúc đau đầu thì thật ngốc.Để bạn yên và bạn có thể giúp họ rất nhiều mỗi khi bạn có thời gian bên họ.Bác trai có mấy câu tủ làm bạn muốn bội thực.Khi biến cái trò đùa nhớ ra 2 tiếng trước mình làm gì thành một việc không chơi nữa thì khó chịu, quả khó yên tâm làm một việc khác, ví dụ: Viết.Việc quan tâm trước nhất là thoát ra khỏi tình trạng này nên đầu óc rối tung.Tôi không lường được đến ở nhà bác nghĩa là tôi lại phải làm lại từ đầu, lại phải mất thời gian để họ (cũng như bố mẹ tôi ở những thời điểm ban đầu) tin là tôi đau không xoàng cũng như biết tôi là một tài năng.
