Vì nó cố ý không khơi dậy thói quen suy tư không-có-chủ-đích của trí năng ta những khi không cần thiết.Tôi chính là Phút Giây Hiện Tại.Bạn chỉ nhận biết, nhưng không hề suy tư.Hoặc bạn cứ để cho mình ở trong trạng thái nhàm chán không yên đó và thử quan sát, cảm nhận xem cảm giác nhàm chán và bất an ấy thực ra như thế nào.Nếu bạn chưa đủ khổ với tất cả những gì bạn đã trải qua, thì bạn sẽ không có đủ chiều sâu của một con người, không có đủ sự khiêm cung, và không có lòng xót thương.Bản ngã của bạn luôn cảm thấy được củng cố hơn khi có sự phản kháng hoặc bất đồng với người khác.Nói một cách khác: Những gì xảy ra, hay không xảy ra, không còn quan trọng đối với bạn.Hoặc khi bạn khoe với người khác về chức vụ, những điều bạn dadx thành công…trong đời.Đang thở ra thì bạn biết là mình đang thở ra.Thế bây giờ bạn đang tạo ra cảm nhận gì về chính mình qua những mẩu chuyện, những “huyền thoại” về đời bạn?