Trong một lần ba mẹ đi vắng, phải ở nhà một mình, cảm giác cô đơn và trống trãi bỗng trở nên lớn hơn bao giờ hết, dường như đã vượt quá mức chịu đựng của mình, tôi bật khóc.Một lần lang thang trên mạng tôi vô tình được đọc một câu truyện như thế này:“Giang sơn dễ đổi, bản tính khó dời mà mẹ” – Chíp cười nói.- Ghét cháu, đi đâu vậy, sao không ở chung với con người? Thì ra là ông Gió, mừng như mèo thấy mỡ, Ghét liền đáp lại:Đó là một trong những ngày đáng nhớ nhất của cuộc đời tôi.Lúc này tôi mới nhận ra đây là bữa ăn làm phước của chủ quán dành cho cụ già neo đơn này.Đọc hết bức thư, mắt ông rưng lệ, từng giọt nước mắt chảy dài ướt hoen gương mặt tưởng chừng chai đá ấy.Cái giọng nói đó làm cô giật bắn mình, cố trấn an con tim đang đập loạn nhịp, Linh Vy quay lại.Có lẽ trong tất cả các dòng họ thì họ nhà Dơ là đông đảo nhất.Nhưng đúng như tên gọi, sự tồn tại của Ghét là điều mà không ai mong đợi, họ luôn muốn thanh trừng Ghét bằng mọi cách, mặc dù tự cổ chí kim chưa ai có thể tống khứ cái được xem là “của nợ” ấy một cách hoàn toàn triệt để.
