Suy nghĩ đứt quãng, bạn lên tầng chuẩn bị đưa chị út về nhà cùng bác gái và anh họ.Bạn chỉ xin lỗi chứ không xin sự tha thứ.Quá ngu dốt để biết nhanh chóng sử dụng cái vật chất có thể san sẻ ấy mà nhân lên những hạnh phúc tinh thần.Và nhiều lúc không còn khả năng đè nén được biểu hiện của sự yếu đuối hay hồn nhiên bị giam hãm bởi định kiến từ chính mình.Mặc cảm khi viết về mình và đang viết không phải để ngợi ca những người xung quanh.Ngồi cà kê dê ngỗng thêm một lát tôi bảo nóng quá rủ ông anh ra.Mọi người bắt đầu thấy cần xích lại gần nhau và biết tận hưởng cuộc sống.Đi trên cầu, em hỏi: Mặc thế này không lạnh à? Nó bảo: Lạnh thì sao.Vậy thì nó là một giấc mơ.Và họ tìm thấy niềm hạnh phúc khi bảo vệ lẽ phải khi đã có người đi tiên phong.
