Mà hiện tại và tương lai mới là điều chúng ta quan tâm.Một nhân chứng không thể giả sử bất cứ điều gì, cũng không thể đoán, đưa ra giả thuyết hay ước chừng (trừ trong những điều kiện được giám sát rất cẩn thận).Đôi khi dùng một câu chuyện để chuyển tải một thông điệp lại hiệu quả hơn dùng một cuốn sách thuần tuý trình bày về các vấn đề đó.Việc này xuất phát từ những hiểu biết còn chung chung và khá mơ hồ về cuốn sách.Bạn không thể nắm rõ được nội dung câu chuyện nếu chưa quen hết các nhân vật và chưa đọc hết các tình tiết trong truyện.Nhưng vì mới học đọc nên các em không thật sự quan tâm liệu mèo có ngồi trên mũ thật không, hay điều này ám chỉ gì về mèo, mũ và thế giới xung quanh.Bạn sẽ nhận ra một số từ quan trọng đã được thảo luận.Vì thế cần phải đọc đúng lịch sử.Câu hỏi thứ nhất (Cuốn sách viết về cái gì?) không thay đổi nhiều lắm.Trừ khi bạn rất có kinh nghiệm, hoặc đã khá quen thuộc với chủ đề này rồi, nếu không, tốt nhất là bạn tách chúng ra làm hai bước riêng biệt.
