Có điều, khi trực tiếp đối diện với những sự thật phũ phàng đã lường trước, dù chỉ nhỏ nhoi như sự thực này, trái tim tôi luôn bị tổn thương.Lại đi lấy của ai đó để trả mình cho bằng được.Cái ghế đá này cũng buồn lây.Còn một ngày nữa mới tới hạn.Con gái có khác, họ thổi bay nhiều cục nặng cho đời sống.Bác gái hỏi: Đau à con? Hơi thôi ạ.Cái đó làm bạn tỉnh ra.Vì thế mà lại phải tập ở lại dần làm nhà đạo đức để điều độ.Nhất là những mặt còn lại của đời sống.Chẳng là đang thu thập tư liệu cho câu chuyện này.