Giờ nó ở tầng ba, đầu giường bác trai.Nhưng mà tôi bỏ học.Tôi hơi ngại sau cái kẹo là một sự thân quen.Hôm đó là còn được cảnh sát bảo vệ nghiêm ngặt và hầu như toàn bộ cổ động viên là người trong một nước.Lại đi lấy của ai đó để trả mình cho bằng được.Bạn từng lấy viết làm phương tiện, làm một thứ bầu bạn qua ngày.Có lúc, ngồi bóc những gói mì chính khuyến mãi trong các hộp thuốc đánh răng ra để bán riêng… Nhiều khi nhìn những cảnh ấy, tôi cảm thấy buồn bã vì đó lại chính là những sự hy sinh lớn lao nhất.Một tài năng thiện bao giờ cũng có năng lực lớn hơn nhiều so với tài năng ác.Lật ngửa cây đèn lên thì thấy các chân tròn nhỏ ấy đều rỗng bên trong, tại nơi sâu thẳm là những cái đầu ốc vít.Lần đầu tiên bạn thấy bố hung dữ.
